Nhận được thư nhắn tin của Lan, một người bạn thân làm tôi
bàng hoàng sửng sốt, lòng chợt chết lặng, tay chân bỗng dưng run rẩy rồi trở
nên lạnh buốt. Dòng chữ đậm nét “Anh Khanh đang bị ung thư ở giai đoạn cuối.
Hương, mày nên đến thăm anh ấy lần cuối đi” như quay cuồng nhảy múa làm tôi
càng đau đớn hơn khi nhớ đến Khanh. Hình ảnh anh lúc nào cũng như vây bủa và ẩn
hiện trong trí, ở mọi nơi mọi lúc để rồi tôi không tài nào tập trung để làm bất
cứ một việc gì sau đó. Khanh đã yêu tôi từ khi tôi còn ở lứa tuổi học trò cho đến
lúc trưởng thành và giờ đây khi sắp sửa ra đi, có lẽ anh vẫn còn mang theo mối tình
này, tôi không biết phải đáp trả mối tình của anh bằng cách nào, có chăng chỉ
là những tình cảm trân quý mà tôi sẽ luôn cất giữ trong tận cùng của trái tim
mình.