Saturday, February 27, 2016

Hai ngã rẽ cuộc đời


Thu và Mai thương, 

Tao không biết phải mở đầu lá thư như thế nào để có thể diễn tả hết tâm trạng của tao lúc này. Tao đang thực sự bối rối, lo lắng và phân vân không biết phải lựa chọn như thế nào giữa hai mối tình trong đời, giữa người mình yêu và người mình thương kính, giữa trái tim và lý trí. Tao chợt nhớ đến tụi mi và cần đến sự giúp đỡ của tụi mi hơn bao giờ hết. Tao gởi lá thư này đến tui mi và hy vọng rằng với những kinh nghiệm trong cuộc sống hôn nhân, tụi mi sẽ cho tao những lời khuyên thật sáng suốt và chân thành để có thể giúp tao tìm được sự chọn lựa đúng đắn trước hai ngã rẽ của cuộc đời.


Thu và Mai mến, mối tình đầu của tao và Tuấn khởi đầu khi tao còn đang theo học tại trường college và chàng đã là giảng viên tại đây. Tụi tao tình cờ gặp nhau, hẹn hò rồi yêu nhau say đắm mặc dù lúc ấy chàng hơn tuổi tao rất nhiều. Tuấn đã cho tao những kỷ niệm yêu thương thật êm đềm và ngọt ngào nhất của thời con gái. Những buổi hẹn hò tay trong tay, những lời nói yêu thương tuyệt vời mà chàng đã thì thầm qua tai trong những chiều dạo chơi trên phố hay những trưa hè nóng bức cùng nhau tắm nắng trên bãi biển thơ mộng. Tụi tao yêu nhau hai năm thì Tuấn muốn tiến đến hôn nhân với tao như gia đình mong muốn nhưng tao thì còn lưỡng lự và chưa nghĩ đến chuyện lập gia đình lúc đó vì tuổi còn trẻ và đường  học vấn thì còn dài. Tuấn và tao đã dùng dằng một thời gian rồi quyết định chia tay. Chàng đã đau khổ rất nhiều khi mất tao để rồi sau đó, Tuấn lập gia đình với một người  con gái theo như ý muốn của ba mẹ chàng. Riêng tao trong khoảng thời gian đó, tao cũng đau khổ thật nhiều, tinh thần và sức khỏe suy sụp và việc học cũng xuống dốc thê thảm nhưng tao đã cố gắng vực dậy và vươn lên để tiếp tục việc học của mình. Trời đã thương và giúp tao hoàn thành con đường học vấn mà tao đã theo đuổi. Giờ đây, bên tao lại có Trung, đây là mối tình thứ hai của tao. Trung chân thật, nhẹ nhàng và yêu tao trọn vẹn. Bên anh, tao có cảm tưởng như luôn được che chở, thương yêu và anh đã mang đến cho tao sự tự tin trong đời sống. Tao có thể tâm sự bất cứ điều gì với anh, khóc trên vài anh và được nghe những lời dỗ dành khuyên nhủ trìu mến. Những tình cảm dạt dào đó tao luôn luôn trân quý và cảm thấy mình rất hạnh phúc khi có anh bên đời.

Nhưng Mai và Thu ơi, trời lại xui tao gặp lại Tuấn trong một buổi đi công tác cho sở. Lúc đó tao đã run rẩy, bàng hoàng và xúc động khi nhìn thấy chàng. Tao có cảm tưởng như toàn thân bị đông cứng, nắm chặt hai bàn tay run rẩy,  tao nghe rõ tiếng đập mạnh loạn xạ của trái tim mình trong lồng ngực nhỏ bé. Cố gắng lắm tao mới khỏi ngã khụy xuống đất. Còn Tuấn thì cũng xúc động không kém, chàng chào hỏi rồi ôm nhẹ lấy hai bờ vai tao, nắm lấy đôi bàn tay bé nhỏ của tao rồi thì thầm “Anh nhớ em”. Cả một khung trời kỷ niệm xưa như chợt bùng cháy trong tim làm tao ngây ngất. Tụi tao đã tâm sự với nhau trong suốt buổi tối đó để rồi những hẹn hò lại nối tiếp theo sau. Sau bảy năm xa vắng, Tuấn tâm sự vẫn còn yêu tao và rất ân hận vì đã để mất tao.  Bây giờ chàng ngỏ ý muốn nối kết lại cuộc tình dang dở thuở nào đồng thời cũng cho tao biết chàng đã ly dị và hiện có hai con đang ở với người vợ cũ. Tuấn muốn tao trả lời cho chàng biết càng sớm càng tốt. Tao đang bối rối và phân vân không biết phải trả lời sao với Tuấn và vẫn chưa cho Tuấn biết là tao lại đang có Trung. Dẫu biết rằng mình là người rất may mắn khi có cả hai người đàn ông đều thông minh, tài giỏi và rất mực yêu thương mình trong đời. Những sự may mắn này lại càng làm cho tao xót xa hơn khi nghĩ đến lúc phải chọn một trong hai người và tao cũng không muốn Trung hoặc Tuấn phải bị đau khổ vì mất tao. Tao phải làm gì bây giờ đây hả Thu và Mai ? Hãy suy nghĩ và cho tao những lời khuyên chân thành nhất để có thể giải tỏa cho tao những bối rối và băn khoăn bởi không biết phải chọn ai là phù hợp với tao nhất trong lúc này.

Hạnh

Lá thư của Thu

Hạnh mến, 
Nhận được thư mày tao trằn trọc thao thức mấy hôm nay. Tao suy nghĩ nát óc vì không biết sẽ phải trả lời cho mày như thế nào hay cho mày những lời khuyên ra sao nhưng hôm nay tao viết cho mày lá thư này với những cảm nghiệm mà tao đã có được trong cuộc sống hôn nhân của chính tao. Hạnh ơi, bây giờ mày đã là người đàn bà trưởng thành, có đầy đủ nghị lực và sự nghiệp trong tay, vậy mày hay sống cho tình yêu và hạnh phúc của cuộc đời mình. Hãy lắng nghe nhịp đập của con tim vì chính nó sẽ quyết định cho hạnh phúc và tương lai sau này. Theo tao, mày hãy trở về với Tuấn và xây dựng hạnh phúc với anh ấy. Sự quyết định chia tay nhau giữa hai người lúc trước không phải là lỗi của Tuấn cũng như của mày. Hắn muốn tiến tới hôn nhân nhưng mày con ngần ngại vì lúc đó mày còn quá trẻ và chưa nghĩ đến chuyện lập gia đình trong khi con đường sự nghiệp công danh chưa đạt đến. Mày và Tuấn đã chấp nhận chia tay nhau trong đau khổ và cuộc tình này đã khiến cả hai phải chịu nhiều nhức nhối trong một thời gian. Theo tao mối tình ấy tuy có đau khổ nhưng trọn vẹn vì chưa hề bị cay đắng bởi tình phụ hay nhưng đen đúa của cuộc đời mang lại. Trở lại câu hỏi của mày, mày có nhớ cuốn phim “The stepmother” do Julia  Roberts đóng không? Cô ta đã phải trải qua  những ngang trái và đắng cay khi phải đối diện với người vợ trước và những đứa con của người cô yêu. Đây là mối liên hệ phức tạp giữa những người trong cuộc với nhau nhưng cuối cùng tình yêu mạnh mẽ của chính cô nàng đã cảm hóa được tình cảm của người vợ và những đứa con này để rồi cuối cùng thì họ đã đối xử với nhau như chị em trong một nhà và những đứa con đã coi nàng như chính mẹ ruột của chúng.Tuy đây chỉ là một cuốn phim nhưng tao biết mày là người có nghị lực và tấm lòng nhân ái, mày và Tuấn sẽ giải quyết được tất cả những rối rắm của mối liên hệ phức tạp nầy.

Hạnh ơi hãy sống với tất cả niềm đam mê của chính mình để không phải hối tiếc cho cuộc đời mai sau như tao bây giờ. Tao yêu Hùng nhưng cuối cùng lại lấy Thanh vì lúc đó tao nghĩ rằng mình cần một bờ vài để nương tựa che chở, một gia đình bình yên và một hạnh phúc bình thường. Tao không thể chờ đợi Hùng vì hắn còn lang bạc chưa chịu dung chân ghé bến. Tao đã nói lời chia tay và để lại nhiều xót xa cho cả hai đứa. Hùng đã cho tao nhiều kỷ niệm đẹp trong thời gian tụi tao yêu nhau. Có lẽ tất cả những yêu thương say đắm đó sẽ theo tao suốt cuộc đời này. Sau khi lập gia đình với Thanh, cuộc đời tao đã và vẫn trôi qua trong phẳng lặng và nhàm chán. Sống với Thanh, tao có cảm tưởng như mình đã phí hết cả tuổi thanh xuân trong cuộc đời. Thanh không có gì để phản nàn hay phiền trách trong vai trò của một người chồng, người cha trong gia đình.  Hắn chung thủy, thực thà nhưng khô khan và nhạt nhẽo, tận tụy cho gia đình nhưng gò bộ và khuôn thước. Tao chẳng bao giờ nhận được những lời nói yêu thương nồng nàn, những cử chỉ trìu mến hay những ánh mắt nhìn say đắm của hắn trong đời sống hôn nhân. Tao vẫn sống như một cái bóng, ít nói ít cười, lấy niềm vui của trẻ nhỏ làm hạnh phúc cho riêng mình. Mỗi ngày trôi qua như mọi ngày. Có lẽ bài hát “Một ngày như mọi ngày” đã nói lên đời sống của tao bây giờ. Nhiều lúc tao tự hỏi phải chăng mình đã lấy người mà mình thực sự không yêu thương để rồi trái tim lúc nào cũng cô đơn và nặng trĩu?

Đây là những tâm sự của tao và mong mày sẽ hiểu và sẽ có một chọn lựa đúng đắn cho con đường mình sẽ chọn sau này. Nếu cuộc đời mai sau không được như ý mày muốn thì mày hãy nhớ rằng lúc này, mày đã sống trọn vẹn cho con tim, cho niềm hạnh phúc và đã quyết định cho cuộc đời của mình như thế! 
Thu

Lá thư của Mai
Hạnh thương, 
Mày đã gởi cho tao một bài toán khó quá, tao không biết phải giải như thế nào cho đúng những tao cứ thử giải nó dựa theo cuộc đời của chính tao còn thì tùy mày  quyết định đúng hay sai nhé. Mày còn nhớ không, tụi mình ba đứa đã chơi thân với nhau từ khi còn ở bậc trung học cho đến khi tụi mình vào đại học. Tuy mỗi đứa mới cá tính khác nhau nhưng chúng mình lại hợp với nhau trên rất nhiều phương diện. Tao thì năng nổ, linh động, con Thu thì thuỳ my, dịu dàng, còn mày thì nhẹ nhàng, bao dung. Tình bạn của tụi mình gắn bó với nhau trong mười mấy năm trời với nhiều kỷ niệm vui buồn mà cả ba đã chia sẻ với nhau. Rồi thời gian trôi qua cho đến khi tao và Thu lập gia đình, còn mày thì vẫn độc thân trên đường đời. Cả ba tụi mình ít liên lạc với nhau kể từ khi mỗi đứa mỗi ngã và sống trên mỗi tiểu bang khác nhau nhưng thỉnh thoảng tụi mình vẫn còn nhớ đến nhau và gởi thơ thăm hỏi nhau.

Hạnh ơi, tao đã lập gia đình với Minh và đã ngờ rằng mình đã trúng được lô độc đắc trong đời.  Minh cao ráo đẹp trai, ăn nói hoạt bát, duyên dáng và luôn là tâm điểm trong những buổi hội họp. Những đặc điểm này tao rất thích và hợp với gu của tao và nghĩ rằng hắn chính là người yêu lý tưởng của đời mình. Cả hai tụi tao đã sáp lại với nhau và yêu nhau thắm thiết. Kết thúc cuộc tình là một đám cưới huy hoàng rộn rã trong tiếng chúc tụng tưng bừng thắm thiết. Những năm đầu sống chung, tao cũng rất là hạnh phúc nhưng sau đó thì nhạt nhòa dần theo thời gian. Mình đã không còn truyện trò duyên dáng tếu lâm để mang đến cho tao những nụ cười như xưa. Hắn vẫn bặt thiệp và hào hoa với tất cả mọi người trừ tao. Những buổi văn nghệ họp hành, hắn luôn tán tỉnh, bông đùa với những người đàn bà trẻ đẹp. Tao đã từng đón nhận những cú phôn của những người đàn bà gọi đến tận nhà tìm hắn hay những message đưa đẩy tán dương của hắn gởi cho những cô gái trẻ đẹp trên trang mạng Facebook mà tao vô tình đọc được. Tao có gạn hỏi nhưng hắn chỉ cười và nói rằng đó chỉ là những lời bông đùa cho đời thêm vui mà thôi. Hạnh ơi, tao sống với hắn nhưng không thể nào hiểu hết được con người thật của hắn. Hắn hoàn toàn bí mật trong những suy nghĩ và tính toán . Mọi quyết định về tài chính hay những giải quyết những chuyện trong gia đình không bao giờ tao được hắn chia sẻ hay hỏi ý kiến. Hắn rất độc tài trong tất cả mọi vấn đề. Sống với hắn, tao như đóng vai một người vợ hờ hay một vai phụ trong một vở tuồng mà hắn là nhân vật chính.  Nhiều lúc tao nghĩ có lẽ hắn đã không còn yêu tao nữa mà chỉ sống với tao vì những đứa con mà thôi. Tao ngao ngán cho tương lai đời mình nhưng không biết sẽ phải bước đi thế nào, giải quyết ra sao với những khúc mắc trong tình cảm gia đình và sự ràng buộc của con cái.

Hạnh mến, mỗi người đều có những hoàn cảnh và nỗi khổ riêng nhưng theo tao mày hãy nhận lời lấy Trung, anh là con người bình dị, vững chãi lại có kiến thức và yêu mày say đắm. Như mày đã kể, Trung như một người anh luôn kề cận, chia xẻ với mấy từng ý nghĩ, từng việc làm và những khó khăn trong đời sống hiện tại. Hắn tôn trọng tình yêu của mày và chờ đợi mày cho đến khi mày nhận lời lấy hắn. Còn chờ gì mà không nói tiếng “Yes” với Trung hả Hạnh? Mày đừng bước chân vào con đường của tao mà phải lãnh nhận nhiều hối tiếc cho cuộc đời mai sau.  Hãy tự đặt câu hỏi với chính mày rằng tình cảm của Tuấn với mày sau mấy năm xa cách có còn như xưa không? Bây giờ Tuấn đã là người cha, hắn vẫn còn trách nhiệm với con cái và những ràng buộc pháp lý với người vợ trước. Mày có đủ bản lãnh để đặt mình vào sự liên hệ phức tạp giữa bốn bên này không? Với những đụng  chạm sẽ xảy ra, mày có giữ được tình yêu trọn vẹn với Tuấn không? Tao hy vọng với những câu hỏi này, mày sẽ tìm được câu giải đáp cho cuộc đời mình mai sau. 
 Mai

KTran
San Diego,  Feb 2016


 

7 comments:

thuchieubuon@gmail,com said...

Câu chuyện rất hay.Nhưng đối với quan niệm của T thì tình yêu nào cũng đẹp và trân trọng.Mối tình thứ nhất tuy rất đẹp nhưng không thành nếu Tuấn thực sự yêu Hằng có lẻ chàng sẽ không vội vàng đi lấy vợ đề rồi lại tan vở ....Liệu Hằng có tìm được hạnh phúc khi Tuấn trở lại với mình mặc dù là hai người đã yêu nhau ngày xưa trước khi chàng lập gia đình?

Unknown said...

we cannot turn back time..😊

K Tran said...

That's so true.

Unknown said...

Tình chỉ đẹp khi còn dang dở....

thuchieubuon@gmail,com said...

Bài viết rất hay và ý nghĩa K Tran ơi cho TCB được share bài này mang về Perth nhé .Thanks

K Tran said...

Cu tu nhien mang ve nhe TCB. KT

K Tran said...

Trang Nguyen said...
Tình chỉ đẹp khi còn dang dở....

Dung nhu ban noi. :-)